Cô gái nằm trên giường trông rất đau đớn và yếu ớt có tên là Quế Anh, sống ở Hồ Bắc, Trung Quốc. Đáng lẽ cô ấy sẽ sống cuộc sống yên bình tại một ngôi làng nhỏ, nhưng vì quyết định “điên rồ” của mình mà cô ấy đã chọn cách nằm trên giường bệnh suốt 20 năm trời.
Người phụ nữ giả vờ bị liệt suốt 20 năm để được người khác chăm sóc
Năm Quế Anh 13 tuổi, sau một cuộc cãi vã với những thành viên trong gia đình, cô bắt đầu ăn gì nôn đấy, sức khỏe yếu dần. Năm 16 tuổi thì nằm liệt giường. Người mẹ đã đưa con đi khám ở nhiều bệnh viện khác nhau nhưng đều vô ích, bác sĩ không thể chẩn đoán được cô bé mắc bệnh gì.
Nhưng có một điều rất kỳ lạ đó là khác với những người khác, nếu bị liệt và nằm lâu như vậy thì cơ thể sẽ bị phù nề, teo cơ, sức khỏe yếu đi trông thấy. Nhưng Quế Anh thì khác, cô không hề bị các căn bệnh khác hành hạ, an nhiên tự tại nằm “hưởng thụ” suốt 20 năm trời. 20 năm trôi qua đã có quá nhiều thứ thay đổi, thậm chí người mẹ của Quế Anh cũng đã qua đời vì một căn bệnh hiểm nghèo.
Sau khi mẹ qua đời, chỉ còn một người duy nhất có khả năng chăm sóc cô, đó chính là chị gái – Quế Linh. Trong thời gian chăm sóc cho em gái mình, người chị vẫn hoàn toàn không biết rằng Quế Anh thực sự giả bệnh suốt 20 năm trời, bản thân cô ấy không hề có vấn đề gì.
Chăm sóc em một thời gian, chị Quế Linh cũng phát hiện một số điều bất thường ở em gái. Như việc con gái cô từng nhìn thấy dì Quế Anh đi lại, hay có lần đi làm đồng về tận mắt chứng kiến em gái đi loanh quanh trong nhà khi không có ai ở nhà… Tuy nhiên, khi bị phát hiện Quế Anh lại vờ ngất đi, rồi sau đó nói bản thân hoàn toàn không nhớ gì. Qua giúp đỡ của một số người, Quế Linh nghi ngờ rằng em gái mình mắc một chứng bệnh nào đó liên quan đến thần kinh. Đầu năm 2009, chị đã đưa em gái đến thành phố Thượng Hải gặp chuyên gia tư vấn tâm lý Xa Giới Long, Đại học Sư phạm Hoa Đông.
Biết không thể giấu được nữa, Quế Anh đã thú nhận toàn bộ hành động này của mình. Quế Anh vừa khóc vừa nói rằng bản thân không hề muốn lừa đối mẹ và người chị yêu quý. Quế Anh kể rằng cách đây 20 năm, bản thân mình rất là lười biếng, ham chơi, lười làm và chỉ muốn được người khác chăm sóc. Cô đã quyết định “giả vờ” bị liệt để được mọi người chăm sóc. Ban đầu, cô cũng chỉ dự định rằng chỉ giả vờ trong thời gian ngắn, nhưng không hiểu sao thời gian càng trôi qua cô dường như đã bị “ảo giác”, đắm chìm trong lời nói dối này, dần dần biến mình trở thành một người liệt thực sự, không thể trở lại cuộc sống bình thường.
Cho đến lúc này bị phát hiện, Quế Anh rất hoảng loạn, không biết cuộc sống sau này sẽ ra sao, sẽ phải đối diện với cuộc sống như thế nào khi mà hơn 20 năm qua cô chỉ nằm ở đó, phụ thuộc hoàn toàn vào sự chăm sóc của mẹ và chị gái, chắc chắn sẽ rất khó khăn để cô trở lại cuộc sống bình thường.
Xem thêm: Mong ước được đi học của cậu bé lao và nguy hiểm cứu mẹ
Cách đây 2 năm, câu chuyện về cậu bé Nguyễn Hữu Chính (bấy giờ mới 9 tuổi) dũng cảm lao vào nguy hiểm để cứu mẹ nuôi đã khiến độc giả nghẹn ngào. Sau sự cố đó, Chính bị tổn thương nặng, đến nay những vết đau vẫn luôn ám ảnh em mỗi ngày.
Chính bị tổn thương 96% diện tích cơ thể sau khi cứu mẹ nuôi khỏi nguy hiểm. (Ảnh: Thanh Niên)
Báo Thanh Niên viết, Chính lớn lên trong gia đình nghèo có 9 anh chị em. Vào dịp nghỉ hè năm 2020, vì muốn phụ gia đình kiếm tiền nên em đã xin đi chăn vịt thuê ở huyện Cờ Đỏ, thành phố Cần Thơ. Cũng nhờ cơ duyên này mà em được vợ chồng nhà chủ nhận làm con nuôi vì thấy em ngoan ngoãn, hiền lành.
2 năm qua, Chính vẫn luôn mạnh mẽ chống trọi với những cơn đau âm ỉ. (Ảnh: Thanh Niên)
Vào ngày 7/10/2020, khi phát hiện bình gas bị rò rỉ trên ghe đang neo đậu, Chính liền chạy khỏi ghe. Thế nhưng, biết mẹ nuôi vẫn còn trên ghe nên em đã quay ngược trở lại để kéo bà ra khỏi nguy hiểm. Lúc này, một tiếng động lớn khiến 2 mẹ con bị thổi bay xuống sông. Tỉnh dậy, Chính bị tổn thương 96% cơ thể, tiên lượng tình trạng rất xấu, còn mẹ nuôi không qua khỏi.
Theo lời kể của em, lúc lao vào cứu mẹ, em vừa kéo tay vừa hét: “Mẹ ơi, chạy đi” nhưng vẫn không thể thoát khỏi số phận. Chính đã khóc suốt 2 ngày sau khi biết hung tin, và đến tận bây giờ, em vẫn luôn day dứt vì không cứu được bà.
Bệnh viện Nhi đồng 1 – nơi em điều trị khi gặp nạn. (Ảnh: Tuổi Trẻ)
Mẹ ruột của Chính là bà Thạch Thị Sà Ra (44 tuổi) cho biết sau vụ việc, ba nuôi của em vẫn thường ghé thăm nhưng vì điều kiện gia đình cũng khó khăn nên không hỗ trợ được gì. Thời gian gần đây, ông không còn ghé nữa. Bà nhớ lại cuộc trò chuyện lúc Chính ra khỏi phòng hồi sức: “Lúc trở lại cứu mẹ nuôi, con có biết vào đường nguy hiểm không. Chính nói biết, nhưng không sợ, chỉ có một suy nghĩ duy nhất là cứu mẹ để mẹ sống đời với con. Tôi hỏi nó có hối hận không, nó nói không, nhưng buồn vì đã cố hết sức mà không cứu được mẹ”.
Bà Sà Ra rất đau lòng vì sự cố của con. (Ảnh: Dân Trí)
Sau sự cố, Chính phải trải qua hơn 20 cuộc đại phẫu thuật trong 2 năm qua. Em nói chuyện cũng khó khăn, một bên tai đã mất chức năng, tay chân cũng biến dạng, các ngón dính liền vào nhau. Những vết thương khiến cậu bé 12 tuổi thường xuyên bị ngứa ngáy và đau đớn mỗi khi trái gió trở trời.
Mẹ luôn đồng hành cùng Chính chiến đấu với bệnh tật. (Ảnh: Chụp màn hình Dân Trí)
Thấy con mình như vậy, bà Sà Ra rất muốn hiến da để cứu con, nhưng vì da không phù hợp nên không cấy được. “Ngày ngày chứng kiến con đau đớn khiến tôi như đứt từng đoạn ruột”, người mẹ đẻ đau lòng tâm sự.
Mẹ tập đi cho Chính. (Ảnh: Thanh Niên)
Sắp tới, Chính sẽ tiếp tục phải trải nhiều cuộc phẫu thuật ghép da, hồi phục cử động… Để có tiền lo cho em, bà Sà Ra cùng 2 người con đi làm thuê, một phần cũng nhờ vào tiền được nhà hảo tâm hỗ trợ.
Người mẹ đi làm thuê để kiếm tiền chữa bệnh cho con. (Ảnh: Thanh Niên)
Hiện tại, Chính vẫn luôn chiến đấu với những cơn đau hành hạ mỗi ngày vì các vết thương chằng chịt trên cơ thể. Ước mơ của em là nhanh chóng được hồi phục để có thể quay lại trường học như bạn bè đồng trang lứa.
Điều ước của Chính là được đi học lại. (Ảnh: Thanh Niên)
Dù còn nhỏ tuổi nhưng Nguyễn Hữu Chính – cậu bé ngoan ngoãn, giỏi giang, hiểu chuyện và rất hiếu thảo đã trải qua quá nhiều thiệt thòi. Hi vọng trong tương lai, những vết thương của em sẽ sớm được khắc phục thành công để em có thể đi học như mong ước.